Tôi mở đại lý vé máy bay cấp 2, do điều kiện kinh doanh ban đầu, tôi vừa là giám đốc, vừa là booker, vừa là nhân viên giao vé. Phòng vé của tôi có tổng cộng 3 người, nhưng tôi là đàn ông duy nhất, nên phải kiêm luôn nhiệm vụ giao vé.
Cứ tưởng chừng công việc này đơn giản, chỉ việc mang chiếc ve may bay điện tử đến đưa cho khách rồi thu tiền là xong. Đó chỉ là tưởng thôi, thực tế khác xa nhiều. Tôi sẽ kể ra một số trường hợp thú vị về công việc này.
Có hai mẹ con (con gái) đi công tác từ HN-HCM, và thuê khách sạn ở đường Nguyễn Thái Bình, yêu cầu tôi mang vé đến tận nơi, khi đến nơi thì được mời vào khách sạn, khi vào khách sạn thì được yêu cầu leo lên phòng, khi vào phòng thì họ đóng cửa lại, lúc này tôi hơi mất tự nhiên, vì khung cảnh và sự viện diễn ra theo ý tôi là hơi khác thường. Nhưng cũng may đây chỉ là họ quá cẩn thận để đưa tiền cho tôi, trước khi đưa tiền, hai mẹ con nói rằng phòng vé máy bay lừa đảo nhiều lắm, bây giờ anh có cách nào chứng minh đây là vé máy bay thật hay không. Tất nhiên điều này đơn giản với tôi, tôi chỉ việc gọi trực tiếp lên hãng, mở loa to và đọc code vé là xong.
Trường hợp thứ 2, khi giao vé ở quận Tân Phú cho 1 người khách đi từ HCM-DN, gặp được vị khách này thì họ đòi trả 1 nửa số tiền, khi nào ra sân bay sẽ trả tiếp. Vị khách khăng khăng khẳng định rằng phòng vé tôi cam kết trả tiền như vậy, còn tôi thì cố giữ bình tĩnh và nói với khách kiểm tra kỹ xem khách gọi cho phòng vé của tôi hay phòng vé nào và tôi đã đúng khi số điện thoại đó không phải phòng vé của tôi.(và theo tôi đoán thì không có bất cứ một phòng vé nào cam kết như thế với khách hàng, chỉ là quá trình gọi điện thoại gây ra sự hiểu lầm thôi)
Lần thứ 3 tôi đã xém 1 xíu mất bình tĩnh khi nhận tiền của khách, số tiền khoảng 6 triệu, trong đó có 2 tờ 200,000 vnđ tiền giả, tôi luôn tách tiền ra và đếm trực tiếp trước mặt khách, vậy mà khách nói rằng tôi tráo tiền giả vào đó, họ đòi hủy vé không đi nữa, vì thái độ làm việc được coi là lừa đảo khách, nhưng may mắn là người nhà của vị khách này nói đỡ cho tôi rằng tôi chưa từng móc bóp ra (để lấy tiền rồi tráo tiền) cũng như tôi mặc áo ngắn tay, cũng chưa từng cầm tờ tiền nào trên tay để kịp tráo đổi.
Lần 4, giao vé cho một chị ở Tân Bình, khi vừa nhận tiền xong của khách, chị khách hỏi tôi có biết sửa điện thoại bàn không, điện thoại bàn của chị bị hư, không gọi được. Tôi tính từ chối, nhưng tôi vẫn xem qua, và điều đơn giản cho cái điện thoại bàn đó là bị tuột dây ở đầu chia vào cái chuông riêng độc lập. Chỉ một hành đồng đơn giản, chị “bo” tôi 50,000 vnđ, nhưng tôi từ chối vì nếu “bo” cho việc giao vé thì tôi sẵn sàng, còn việc gắn cái dây điện thoại vào để nhận 50,000 vnđ thì tôi chỉ làm giúp.
Lần tiếp theo, đây là một kỷ niệm làm tôi bất ngờ, tôi giao vé cho một vị khách bên quận 8, khi gặp thì đó là người Thầy chủ nhiệm dạy tôi năm lớp 12, Thầy nói rằng tìm được phòng vé của tôi trên mạng, nhìn tên người bán vé (là tôi, và tên tôi đặc biệt) có vẻ quen quen. Hai thầy trò hàn huyên 1 lúc và tôi hứa Tết này sẽ ghé thăm Thầy.
Lần nữa tôi giao vé khá xa, ở quận Thủ Đức, gia đình đăng ăn tiệc tân gia, khách quá vui, không chịu trả tiền vì tôi không chịu uống bia với gia đình khách, mất hơn 5 phút “vào 3 ra 7” và đây là nhà mới xây nên phải “ nhập gia tùy tục”. Tôi cũng đành uống 1 ly, nhưng đó là uống chào hỏi, còn phải thêm 1 ly cho màn chào ra về nữa……Tất nhiên ra về là lấy được tiền vé.
Thêm một lần khác gần đây nhất là có vị khách ở Bình Chánh gọi điện cho tôi để dat ve may bay 2 người đi HCM-DN, 2 người này chưa từng đi máy bay, liên tục gọi điện cho tôi, rất rất cẩn thận, hỏi rất chi tiết, tôi phải mất hơn 10 phút để tư vấn. Đáng ra tôi sẽ giao vé, nhưng vị khách này tiếc 20,000 vnđ tiền giao vé (vì từ phòng vé của tôi đến Bình Chánh khá xa.) nên đã đến thẳng phòng vé của tôi để trả tiền, vị khách này nhìn vẻ bề ngoài rất tềnh toàng, chân chất, và đúng như tôi dự đoán, gom rất nhiều tiền lẻ để có được 2 vé này, lúc đó tôi thực sự áy náy vì 2 người khách này là người cha dẫn người con ra Huế thi đại học, chặng đi sẽ đi bằng máy bay ra Đà Nẵng, sau đó bắt xe đò từ Đà Nẵng ra Huế. Chặng về sẽ đi xe đò về lại HCM, chứ không đủ tiền đi máy bay. Và 1 ngày trước khi khởi hành, người cha lại đến phòng vé của tôi hỏi kỹ về thông tin bay.
Tôi có rất nhiều tình huống trong việc giao vé, nhưng kể hết thì dài quá, đành hẹn các bạn vào dịp sau nếu có những tình huống thú vị khác.
Ngọc Khuê
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét