Thứ Hai, 29 tháng 10, 2012

Hành trình Tam Giác Quỷ: Buôn Mê Thuột - Đà Lạt - Nha Trang (Phần 4)


Hành trình ngày thứ 4 của bọn mình khá gian khổ: City Tour Da Lat - Thác Hang Cọp - Đèo Ngoạn Mục - Nha Trang

Sáng nay, người bạn cũ Đà Lạt hồi 2 năm về trước đã thực sự trở lại gặp bọn mình. Bạn ý có nắng vàng, có hơi lạnh của cao nguyên, có bầu trời xanh ngắt đến nao lòng, có mặt hồ phẳng lặng như gương, có những con đường yên ả vắng lặng, có những bông hoa khoe sắc rực rỡ, có hàng thông xanh reo vi vu. Cảm giác thân thuộc lại ùa về. Dù đã gặp một bạn Đà Lạt khác cũng đẹp, cũng ấn tượng nhưng bạn Đà Lạt này mới đúng là người mình từng yêu. Yêu thế :*. 













Tái hiện lại hành trình cũ Hồ Xuân Hương – Cây xăng – Nhà Thờ Con Gà – Dãy Biệt Thự Trần Hưng Đạo, tất cả kỷ niệm cũ lại như vừa mới diễn ra ngay ngày hôm qua. Con đường thơ mộng Trần Hưng Đạo bắt đầu với Dinh Thự Mùa Hè - bạn này đã đi qua nhiều lần mà chưa vào thăm bạn ý bao giờ :-D. Nhưng lần này mình cũng bỏ qua để ghé vào một loạt biệt thự tiếp theo nổi tiếng cả về kiến trúc lẫn những câu chuyện kỳ bì bao quanh nó ^^. Những ngôi nhà xinh xắn bao quanh bởi hoa, bởi lá, bởi thảm cỏ xanh xen lẫn loài bồ công anh dại, bởi hàng thông xanh rì cao vút, bởi hàng rào xinh xắn và lối đi uốn lượn mơ màng. Bạn nào cũng xinh, cũng đẹp, cũng ngắm hoài không chán.












(...Các biệt thự xinh xắn)














Ngậm ngùi tạm biệt những ngôi nhà trong mơ, bọn mình theo hướng đèo Dran tiến vào Hang Cọp...

Trên đường đến Hang Cọp, những triền đồi hai bên đường với những nhà vườn liên tiếp khiến mặt đất nâu đỏ được khoác một lớp áo xanh mơn mởn đến là mát mắt . Mình thèm được nhảy xuống đó chơi quá, đi qua mà cứ luyến tiếc mãi. Lại phải hẹn một lần sau vậy.


Đến Tp Du lich Da Lat mình mới thấy con người nơi đây có một tâm hồn yêu thiên nhiên khó tả. Họ trồng hoa ở bất kỳ chỗ nào miễn là có đất trống hoặc họ để hoa tự do mọc lên mà sống. Thế nên mỗi bước đi của con người luôn có hoa đồng hành. Từ những bông hoa dại nhỏ nhắn mọc bâng quơ, những khóm hoa xinh xinh ven đường, rồi từng bụi hoa trước cổng, những vườn hoa liên miên trải dài cả triền đồi. Hoa có lẽ là người bạn thân thiết nhất của con người nơi đây. Họ yêu hoa bằng cả tâm hồn và đáp lại hoa tô điểm rực rỡ cho cuộc đời của họ. 
Vào Hang Cọp không hề đơn giản nhé. 


Có những đoạn đường cũng xấu lắm, cua cũng cong, cũng dốc, leo trèo cũng mệt nhưng gặp rồi mới thấy cũng bõ công.







Em nó nằm cũng khá heo hút, khó đi thế nên cũng chưa bị tàn phá cảnh quan quá nhiều, vẫn còn giữ lại được chút nguyên sơ cho mình.









Nước trong vắt, mát lạnh nhé



Rời Hang Cọp tuy không bắt được con cọp nào mà chỉ săn được một cơ số em nghệ thuật để về làm tài liệu minh họa :-)).



Tạm biệt Hang Cọp, hành trình tiếp theo của bọn mình là băng đèo Dran để tiến về vùng đất của sự khô cằn. Tuy nhiên đoạn đầu vẫn trong địa phận Lâm Đồng nên cảnh sắc luôn khiến bọn mình không ngớt trầm trồ thích thú.
Với những rừng thông triền miên...



...trời xanh ngắt cùng mây trắng xốp bồng bềnh



...những con đường vắng mà nên thơ





...và những thú vị bất ngờ





Khiến bọn mình không thể không dừng lại 











Trưa hôm đó theo lịch trình bọn mình rời vùng cao nguyên mát mẻ để đến với biển xanh cát trắng Nha Trang. Con đường sẽ vắt qua vùng nắng gió Ninh Thuận với em Ngoạn Mục.



Quãng ở địa phận Tp Du lịch Đà Lạt bọn mình ngây ngất với thông reo, trời xanh, mây trắng, nắng vàng và gió mát bao nhiêu thì khi sang đến Ninh Thuận thì đúng là chết ngất. Cũng có trời xanh, mây trắng, gió thổi nhưng sao mà cảm thấy khó khăn và mệt mỏi đến thế.

Vi vu trên em đèo Ngoạn Mục bọn mình còn được bonus thêm màn sương bụi và những người bạn đường nặng hàng chục tấn gầm rú, ráo riết đuổi bắt nhau trên những khúc quanh co hổ lốn toàn đá tảng với bê tông. Các bạn cậy nhiều bánh, cậy nặng nề toàn lấy thịt đè người với bọn mình. Dọc con đèo, bọn mình thấy không biết bao nhiêu miếu nhỏ ven đường. Đi mà khiếp :-((.







Thế mới thấy rằng em Đèo Chuối hôm nọ cũng đỡ Chuối hơn tí. Nhưng trong cơn mưa bụi đó, những kẻ rong ruổi vẫn nhận ra nhau, vẫn vui vẻ vẫy tay chào nhau khi bắt gặp. Hết em đèo này là sang hẳn Ninh Thuận. Cái nắng nóng khủng khiếp của đoạn đường vừa qua đã lấy cạn năng lượng của cả bọn nên dù gì cũng phải lấy lại tí sức.



Lúc này nhớ bạn Đà Lạt kinh khủng…
Rồi lại tiếp tục lên đường trong cái nắng của vùng đất khô cằn nhất VN. Không khí chỉ dịu lại tí chút khi bọn mình rẽ vào con đường tắt qua Cam Ranh. Lúc đầu đường khá rộng, đẹp và vắng tanh vắng ngắt nhưng rồi chả hiểu sao đường được bới tung lên, cách quãng nhau một cách đều đăn khiến bọn mình “đánh võng” liên tục trên đường.




Lúc này cảnh vật đã bớt xơ xác hơn, đã có những mảng màu xanh dịu mắt, gió vẫn nóng nhưng cũng dịu dàng đi chút và cơn buồn ngủ được dịp kéo đến chọc phá mình.









Chỉ mong đến được Nha Trang thật sớm để nhảy ào xuống biển giũ mọi bụi bẩn của quãng đường dài....
Cứ đi thì cũng đến, bọn mình rẽ ra đường ven biển ở Cam Ranh để tiến về Nha Trang.





Đoạn này, xe mình tự ý rời vị trí chiến đầu để mò ra cảng Cam Ranh ngó nghiêng đến nỗi suýt lạc mất đồng bọn . Kết quả là em này đây (vì không được đi vào trong :P).

Chạy dọc bờ biển, trong cảnh hoàng hôn với một bên là làn nước xanh ngắt, cát trắng phau, một bên là thảm cỏ dại tràn theo con đường, trong khi từng làn gió biển phả vào mặt vừa mát lạnh vừa dinh dính khiến bọn mình chỉ mong dừng lại ngay lập tức để nghịch nước và ngắm bức tranh tuyệt đẹp của thiên nhiên.










(Thèm nhảy trên mấy con sóng thế này :-P)


Đến khu vực Bãi Tiên, nơi tương lai sẽ mọc lên bao nhiêu resort, mặt trời đã ngang chân trời, hắt thứ ánh sang chói lóa, rực rỡ cuối ngày lên đám cỏ ba lá, cỏ hồng khiến cả đoạn đường trở nên đẹp một cách kỳ diệu và ngỡ ngàng.





Cảm giác luyến tiếc mãi khi đi qua. Cả đoạn đường dài chỉ muốn ôm lấy cho riêng mình. ..
Nhưng rồi vẫn đi qua và khi đến được Nha Trang thì ánh nắng đã tắt hẳn rồi, chả lặn lội được nữa.







Vòng vèo một lúc mới tìm được chỗ an cư ưng ý và gọi được thêm đồng bọn.



Rồi nhanh chóng tìm đến Nem nướng và hải sản như hai người bạn quen thuộc ở Nha Trang.





Nhưng hình như sự mệt mỏi của quãng đường vừa qua cũng khiến cả bọn giảm chút hào hứng, rôm rả khi ăn)







Buổi tối kết thúc với vài vòng dọc bãi biển cho dẻo chân trước khi về làm một giấc say sưa và ngon lành trên em giường mới êm ái. Say sưa đến nỗi mình bỏ qua luôn màn tắm biển và ngắm bình minh hằng ao ước. Về mới tiếc vì đến tận bây giờ vẫn chưa được tắm biển :-(.
CometSign
Phuot.vn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét