Thứ Tư, 10 tháng 10, 2012

Du lich Mũi Né bằng đường... đèo! (phần 2)


Tiếp tục chuyến hành trình du lich Mui Ne nào:
Đến Long Khánh thì mình rẽ ngay vào ngã 3 Cua Heo theo đường Hồ Thị Hương > Hoàng Diệu rồi rẽ phải vào đường Duy Tân. Con đường này sẽ chạy song song với đường xe lửa Bắc Nam với xung quanh là nhà cửa thưa thớt, ruộng đồng bao la xanh mướt.

Đường vắng, chạy sướng:



Núi Chứa Chan, trên có chùa Gia Lào...:



Đoạn đường không tên này sẽ gặp TL763 cắt ngang rồi đến khi thấy nhà thờ Gia Lào, thấy núi Chứa Chan thì cũng sẽ thấy luôn điểm cuối là TL766 giao cắt, bọn mình rẽ trái đi Võ Đắc - Võ Xu.

Xem ra ngọn núi này mình đã đi giáp gần 4 mặt nhưng lên đỉnh thì chưa. Bà xã từng lên chùa nhưng chùa chỉ nằm lưng chừng núi, đường dẫn lên là 360 bậc thang với chiều dài 3,2km - vừa leo thang vừa thở:



Còn muốn lên tới đỉnh thì phải theo những con đường mòn, vạch cỏ tranh cao đến ngực để đi. Phần thưởng sau sự khó nhọc là ngút ngàn rừng bao la bên dưới, ngắm suối Gia Lào uốn lượn qua các ghềnh đá, đẹp như một bức tranh...:



Nói và kể chuyện trên núi... nhưng thật tế thì mình vẫn đang phon phon trên con đường không tên...



Rồi cũng đến chợ Gia Ray, thêm một đoạn ngắn nữa thì gặp TL766 cắt ngang, bọn mình rẽ trái đi vào "con đường lịch sử" với một "tai họa":



Đây là lần thứ nhì mình đi TL766 nhưng chuyến này sẽ xẩy ra nhiều sự cố làm ảnh hưởng đến cả một chuyến đi. Từ biến cố này thì kế hoạch thay đổi sất, đường về cũng không còn như ý muốn nữa.
Qua chợ Gia Ray trên con lộ không tên rồi, chỉ thêm một đoạn ngắn nữa là bọn mình gặp TL766 cắt ngang đúng như dự tính trước trên bản đồ đường đi: vậy là mình quẹo trái hướng về thị trấn Đức Tài. Đoạn tỉnh lộ này mình đã vượt qua một lần trong chuyến Madagui - Đạ Tẻh, xem ra trùng lắp nhưng chỉ một đoạn ngắn thôi vì chả còn phương cách tối ưu nào khác để đi Lạc Tánh.

Tỉnh lộ 766 đoạn Gia Ray - Đức Tài: cần cẩn thận khi chạy đường này:



Trong thật tế thì nếu chạy theo TL này lên một đoạn sẽ có đường bên trái hướng về Lạc Tánh mà không qua Đức Tài - Võ Xu... nhưng đáng tiếc đây là đường đất rất xấu, rẽ ngọặc lung tung trong các rẫy lớn rồi vòng giáp quanh trại giam Z30A Xuân Lộc vào Bà Tá và nối vào QL55 tại ngã 3 Bà Tá. Bọn mình định nhắm đường này cho lạ nhưng rồi lại thôi vì quanh co rắc rối quá: không khéo đi đường này ngắn hơn nhưng hỏi đường nhiều lần hoặc lạc lối sẽ mất thời gian gấp mấy lần đi TL766 nên bèn thôi.

Hai chiếc "xe tăng" này chạy trên đường nhưng hổng pa nào dám rớ tới, cũng chả dám "bắn" tốc độ...:



Bề ngang TL766 rộng (4 làn), rất thưa xe - mặt đường cũng rất tốt. Chính vì vậy mà xe mình chạy mức 50km/h trở lại. Và rồi cái sự cố trước giờ chưa gặp đã xẩy ra...

Đường thênh thang nhưng đừng ham hố, phải "bò" mới hợp lẽ phải:



Đang phon phon trên lộ thì bọn mình nghe tiếng la: "bắn tốc độ!". Chưa kịp làm gì thì đã thấy hai chiếc mô tô CSGT đậu ven đường phía trước. Ba chiếc xe trên đường cùng lúc thì cây gậy điều khiển giao thông "chiếu tướng" ngay chiếc Win của mình! Vậy là tấp vào lề nhận... quà.

Đến ranh giới Bình Thuận, thở phào!



Trình đủ giấy tờ xong, anh chàng CSGT nói "Đoạn đường này chỉ giới hạn tốc độ là 40 nhưng chú chạy 50km/h". Chẹp, nãy giờ cũng chả thấy biển báo tốc độ đâu cả - 40km thì biết bao giờ mới đến Lạc Tánh đây? Anh ta còn cho biết thêm: "Ngoài QL thì được 60 (không phải khu dân cư) còn trong này thì 40, nếu chú chạy 49km/h thì chỉ phạt 150k, 50 thì phạt 300k còn 60km/h trở lên thì phạt 600k hoặc giữ luôn xe" (chẹp chẹp, chát không thua quán "Như Ý ở VT, he he).



Hỏi bắn tốc độ ở nơi mô sao không thấy thì hóa ra: họ "bắn" phía dưới kia, cách đây tầm 1 cây số - Dưới kia 'bắn' rồi báo trên này chận lại, tiền sẽ vào ngân sách ầm ầm...

Dzị thì "dân phượt" mình cần cẩn thận:
Đồng Nai làm rất rát vụ này, nhất là những đoạn tỉnh lộ thưa xe, nơi người ta thấy vắng người - thưa xe nên cứ phon phon mà quên vụ săm soi các biển báo... là khó thoát việc "tiền ra khỏi túi"...
Cũng chính đoạn TL766 từ Gia Ray đi Đức Tài này: trong lần trước mình cũng nghe người địa phương chạy bên cạnh hét to "Coi chừng bắn tốc độ" nên chậm lại, không dính. Còn lần này thì sơ ý nên ngã mũ chào thua! Mà họ "bắn" nghề lắm, đố mà biết trước được ngoại trừ một ít người địa phương thường xuyên đi trên đường đã quen thuộc.
Người "bắn" thường ngồi trong xe biển số xanh nào đó và bùm qua kiếng sau, có khi họ đứng ven lùm bụi rồi đưa "súng" ra mà "bắn" - giới hạn 40 nhưng vượt 42, 43 cũng chả thoát được đâu. Âu cũng là phương cách hạn chế tai nạn GT và... tăng nguồn thu ngân sách.

Xa xa có một cụm núi nho nhỏ, chả biết gọi là gì. Mình chỉ biết nếu thẳng tiến theo hướng này là rừng Trà My. Lúc này nghe tiếng tạch tạch theo vòng quay bánh xe: không phải đinh, mình nghĩ có viên đá nào kẹt trong các khe của vỏ sau nên dừng lại xem mà chả thấy gì lạ:



Vẫn chạy phon phon, rất hiếm khi gặp xe bốn bánh - còn nhiều bánh hơn nữa thì chả thấy luôn:



Vậy là mất bén 300k... nhưng ác hơn nữa là không thể đóng phạt tại chổ mà khi nào về phải ghé CA Gia Ray trên QL1A để đóng tiền và lấy lại cạc vẹt xe.
Kế hoạch về của bọn mình cũng buộc phải thay đổi do chuyện này: vậy là phải chạy con đường "xương sống" mà bọn mình hoàn toàn không thích (dù nó ngắn nhất). "Bảo toàn tính mệnh" cho dân là điều tỉnh này thực thi thiệt tốt .

Bọn mình đến Đức Tài, ngay ngã 3 này: mình rẽ phải theo đường lớn đi Võ Xu. Do lần trước đã đi nên lần này có kinh nghiệm rồi, còn chuyện phạt sẽ là kinh nghiệm cho lần sau nữa:



Âu cũng là số mệnh: cứ ngỡ quá xui nhưng hôm sau còn gặp nạn khiếp hơn nhiều! Vậy nhưng trong cái rủi cũng có cái may: nếu mà... Nhưng thôi, đó là chuyện phần sau.

Trời chuyển mát, nhưng không lâu đâu..:



Nắng lại xuất hiện trước mặt, phía trước cũng là thị trấn Võ Xu với con lộ lớn và khang trang:

Nhét biên bản vào túi rồi thì đi, anh chàng CSGT còn thòng thêm câu nhắn nhủ: "Cứ chạy từ từ... ngắm cảnh kẻo lại bị lần nữa, họ lại thu bằng lái - chừng thu hết rồi thì chỉ còn... chiếc xe để giữ lại thôi". Khẹc khẹc, dzị là từ đây đến Lạc Tánh, mình phải bò với tầm 40km/h giữa ánh nắng chói chang - bể khổ! Tránh trời không khỏi nắng, trước giờ trong các chuyến đi: rất hiếm khi nào mình chạy quá 60, thường thì cứ tà tà - tới đâu cũng tới, hi hi...

Trời bổng... hết mát. Bên đường là bọn trẻ vừa ta trường về, tụm năm tụm ba...:



Gác chuyện đã qua sau lưng, bọn mình là tà vừa chạy vừa ngắm cảnh vật bên đường. Tiếng một chiếc gắn máy xé gió vụt ngang, nhìn kỹ hóa ra chiếc này là chiếc bị phạt sau xe mình. Có lẽ anh chàng trẻ tuổi giờ trút giận lên từng cây số đây (cậu này bị thu giữ cả cạc vẹt và gấy phép lái xe)!
Chạy mươi cây số nữa thì thấy biển báo địa giớ tỉnh Bình Thuận, thở phào! Trong lần đi trước: khúc này còn rải đá và đang thi công nhưng bây giờ đã láng nhựa ngon lành. Rồi thì cũng đến thị trấn Đức Tài, bọn mình rẽ trái đi Võ Xu.

Gặp ngã 4 lớn đầu tiên là ngã tư Chùa (phía trái có chùa Quảng Minh - bọn mình rẽ phải đi Lạc Tánh. Công nhận bản đồ vệ tinh "linh" như thổ địa:



Đường xá Võ Xu khá vắng, có lẽ do ngay trưa hè. Đây chính là tỉnh lộ 710 nối từ Võ Xu đi Lạc Tánh và điểm cuối chạm QL55 tại ngã tư khu phố Lạc Hoa (Lạc Tánh):



Đây là cua Bà Quê, chả biết sao lại có tên này:

Đức Tài là một thị trấn nhỏ thôi, vậy nhưng hồi cuối tháng 3 năm này: cả thị trấn tràn ngập niềm vui. Điều gì bạn biết không? họ vui vì có khoảng 50 người ở thị trấn (huyện Đức Linh, Bình Thuận) trúng số trong đợt phát hành của đại lý vé số Hồng Nhân. Trong số 70 vé của Công ty Xổ số kiến thiết tỉnh Tiền Giang mà đại lý đưa ra thị trường thì có những bảy tờ trúng giải độc đắc (mỗi tờ 1,5 tỉ đồng) và 63 tờ còn lại trúng giải an ủi (mỗi tờ 100 triệu đồng).

Trạm quản lý hồ Biển Lạc đây: "hồ" và "biển" nghe mênh mông nhưng lúc này bọn mình nhìn hai bên lại không thấy hồ nước nào cả, hạn hán à?



Người trúng độc đắc thì không phải nói cũng biết họ vui như thế nào, còn người xem trúng thoạt đầu thì tiếc rẻ vì chỉ chệch một con số là hốt bạc... nhưng rồi họ lại vui vì cũng có giải an ủi kha khá. Chúc mừng người dân ở địa phương.

"Khu phố" lò gạch đây: san sát, đặc ken kề cận những đống củi lớn - máu của rừng Tánh Linh:



Nơi đây thuộc giáo xứ Gia An, núi xa xa là một trong những ngọn núi của rừng Tánh Linh:



Các em trên đường đi học về. Mong rằng các em sẽ học được cách giữ rừng và phát triển từ rừng:



Luôn có những chiếc xe thế này chạy trên đường: Củi phía trên còn gỗ phía dưới:



Chạy ngang cái "nhà lồng hổng chân" điều tiét nước của hồ Biển Lạc rồi mà chả thấy miếng nước nào sất! Quaí lạ: cái hồ thủy lợi to chà bá nằm chình ình một đống trên bản đồ, nay thì trước mắt chỉ thấy nhấp nhô lùm và cây bụi, lá sen úa vàng!
Hết nước rồi thì phải, chỉ có nhóm lò gạch Gia An nằm san sát ven đường với những đống củi to kết sù, chắc chắn bắt nguồn từ rừng Tánh Linh ra đây. Ăn của rừng nhiều quá coi chừng nước cũng theo theo ông bà luôn đấy.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét