Ngồi ở Sài Gòn trong căn phòng kính chừng 5m2 của tôi, điều hoà rù rì 22oC, ngoài trời những thanh âm ồn ã của chiều SG bỗng như tan vụn khi mưa trút xuống thành phố luôn bận rộn tiếng còi xe. Tôi kéo rèm sáo sang một bên rồi tự thưởng cho mình một bản Chopin được đánh bởi "Đặng Thái Sơn, người được Chopin chọn". Và rồi rất ngẫu nhiên tôi nhớ Đà Lạt, những cơn mưa và mây mù.
Tháng 5 mùa mưa Đà Lạt bắt đầu rồi kéo dài suốt đến tận cuối Đông. Mimosa bạc trắng trời và hoa phượng tím vẫn sót lại đâu đây góc phố. Không khí thành phố lúc nào cũng nhẹ bẫng ở 21o và chỉ cần một đám mây che khuất mặt trời Đà Lạt lại vội vàng đổ xuống một cơn mưa Tháng 5 rào rat.
Hiếm có người lữ khách nào tránh được một cơn mưa vội ở Đà Lạt. Mà đôi khi đi du lich Da Lat cả mấy ngày nắng trong veo người ta lại thấy thiếu một cơn mưa rào ào ạt, mang mây sà xuống đồi, mang cái huyền ảo trả lại cho Đà Lat.
Không biết đã bao lần tôi mắc mưa ở Đà Lạt, chẳng từ thời điểm, mưa có thể đổ xuống ngay lúc đang tìm chỗ đặt chân trên những mỏm đá trơn trượt trên đường chinh phục Liang Biang. Cũng có lúc mưa rào xuống ngay khi đang chèo Kayak trên hồ Tuyền Lâm huyền ảo. Sung sướng hơn thì gặp mưa khi đang nằm trong chăn ấm và mở toang cửa sổ để nhìn sau cơn mưa, mây trắng đổ tràn xuống núi.
Đà Lạt không có cái thi vị của "mưa phả phất", đã mưa là nồng nàn, là ào ạt, là chẩy ngập phố, là lóc bóc bong bóng phập phồng.
Mưa Đà Lạt cũng không như mưa phố thị, từng hạt to ngọt mọng nước không vẩn bụi. Mưa đem mùi thông ngái xanh về, đem mùi đất nồng thơm. Mưa ở Trị Mát có mùi rau, mùi lá bắp cải dập, mưa ở Hồ Xuân Hương có mùi tanh của cá, mưa trên đèo có mùi mát ngái của đá phả ra. Mưa trong quán càfe lại có mùi quần áo ẩm và mùi càfe thơm thơm... nếu tình hơn một chút thì quàng tay qua người ai đấy để ngửi thấy mùi tóc còn khét nắng của cung phượt, hay hôn lên môi ai đấy để thấy vị càfe và cigar vừa ngọt vừa đắng.
Nếu đi du lich Da Lat mà gặp mưa, đừng chần chừ gì mà không tạt vào một quán nhỏ ven đường. Dù là bán bánh tiêu sữa đậu hay bán xôi nóng, hoặc giả là một quán càfe thì càng tuyêt. Cứ ghé vào quán hàng Đà LẠt để la cà rồi bạn lại có thêm một câu chuyện tản mạn nữa để kể.
Sài Gòn mưa đã tạnh, vừa đủ để phố sập xuống màu xám lạnh của buổi tối. Chỉ thèm cảm giác run lập cập sau khi mưa tạnh ở Đà Lạt , ào ra phố để thở hương tinh khôi của đất trời và líu ríu đi thật nhanh trước khi một cơn mưa khác ào ạt trút xuông...
Không biết đã bao lần tôi mắc mưa ở Đà Lạt, chẳng từ thời điểm, mưa có thể đổ xuống ngay lúc đang tìm chỗ đặt chân trên những mỏm đá trơn trượt trên đường chinh phục Liang Biang. Cũng có lúc mưa rào xuống ngay khi đang chèo Kayak trên hồ Tuyền Lâm huyền ảo. Sung sướng hơn thì gặp mưa khi đang nằm trong chăn ấm và mở toang cửa sổ để nhìn sau cơn mưa, mây trắng đổ tràn xuống núi.
Đà Lạt không có cái thi vị của "mưa phả phất", đã mưa là nồng nàn, là ào ạt, là chẩy ngập phố, là lóc bóc bong bóng phập phồng.
Mưa Đà Lạt cũng không như mưa phố thị, từng hạt to ngọt mọng nước không vẩn bụi. Mưa đem mùi thông ngái xanh về, đem mùi đất nồng thơm. Mưa ở Trị Mát có mùi rau, mùi lá bắp cải dập, mưa ở Hồ Xuân Hương có mùi tanh của cá, mưa trên đèo có mùi mát ngái của đá phả ra. Mưa trong quán càfe lại có mùi quần áo ẩm và mùi càfe thơm thơm... nếu tình hơn một chút thì quàng tay qua người ai đấy để ngửi thấy mùi tóc còn khét nắng của cung phượt, hay hôn lên môi ai đấy để thấy vị càfe và cigar vừa ngọt vừa đắng.
Nếu đi du lich Da Lat mà gặp mưa, đừng chần chừ gì mà không tạt vào một quán nhỏ ven đường. Dù là bán bánh tiêu sữa đậu hay bán xôi nóng, hoặc giả là một quán càfe thì càng tuyêt. Cứ ghé vào quán hàng Đà LẠt để la cà rồi bạn lại có thêm một câu chuyện tản mạn nữa để kể.
Sài Gòn mưa đã tạnh, vừa đủ để phố sập xuống màu xám lạnh của buổi tối. Chỉ thèm cảm giác run lập cập sau khi mưa tạnh ở Đà Lạt , ào ra phố để thở hương tinh khôi của đất trời và líu ríu đi thật nhanh trước khi một cơn mưa khác ào ạt trút xuông...
LinhEvil
phuot.vn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét