Chủ Nhật, 18 tháng 11, 2012

Du lịch Trung Quốc: Sắc màu Tứ Xuyên - Mùa Thu 2012 (phần 3 End)

Rời khỏi Hoàng Long, chúng tôi đi ngược lại con đường ban sáng. Chỉ khác là ban sáng đi vì trời tuyết phủ nên không nhìn rõ cảnh vật hai bên, giờ thì tất cả hiện ra rõ mồn một. Núi cao trập trùng, đèo dốc quanh co.


Về phía Tây, trời u ám

Nhưng phía đông trời xanh rực rỡ
Những đỉnh núi tuyết phủ ngay bên cạnh

Trắng tinh
Gần tới đỉnh đèo, do sợi xích chằng bánh xe bị long ra, xe phải dừng lại.

Không bỏ lỡ cơ hội, lao vội ra để chụp choẹt

Panorama toàn cảnh thì thế này
Thảo nguyên Hồng Nguyên bạt ngàn toàn cỏ là cỏ trải dài tít tắp. Khác với tưởng tượng của tôi, cái thảo nguyên này chạy ô tô cả ngày không hết. Bao xung quanh thảo nguyên là những dãy núi sừng sững phủ đầy tuyết. Điểm khá đặc biệt là ngoài cỏ ra không có một loại cây nào khác, từ cây lương thực tới các loài cây bụi, cây thân gỗ thì càng không. Mùa này thảo nguyên toàn cỏ vàng cháy và điểm xuyết là những đàn bò Yak đen sì. Tôi để ý nhưng không hề tìm thấy con bò Yak trắng nào cho đến khi đọc bài của lão DanNgoc thì phải, có con bò Yak trắng giá trị tới vài trăm triệu chỉ dùng cho dân du lịch chụp ảnh. Ngoài những đàn bò Yak đen sì thì thỉnh thoảng cũng thấy một vài đàn cừu trắng, nhưng phải nói rằng rất ít. Các bạn Trung Quoc thay vì làm đường cắt ngang thảo nguyên cho bằng phẳng thì lại làm đường vòng vèo quanh co xung quanh cho nó kỳ thú.



Đường lên Hồng Nguyên

Nếu may mắn bạn sẽ thấy chim bay ngang đầu mũi xe
Hoặc được chứng kiến người dân Tạng thực hiên nghi lễ tam bộ nhất bái


Chân dung của anh ta:

Để ý thì bạn sẽ thấy anh ta xỏ tay vào một miếng gỗ bịt sắt, còn trang phục thì bằng da bò. Riêng những chỗ chịu ma sát nhiều như khuỷu tay, đầu gối, mũi chân đều được độn thêm rất chắc chắn.
Thị trấn Hongyuan (Hồng Nguyên) nằm giữa thảo nguyên. Phải nói rằng đây là thị trấn gây ấn tượng nhất suốt hành trình dọc ngang Tứ Xuyên. Đầu tiên là hình ảnh những chiếc xe lôi đầu phố khiến ta chỉ muốn nhảy lên kêu họ chở một vòng ngắm phố:

Người dân cũng khá đặc biệt, từ việc buôn chuyện cuối ngày khá bình dị:

Tới ấn tượng về những anh chàng ăn mặc đặc biệt:


Lãng tử cưỡi xe máy lượn phố



Hoặc rất bụi bặm


Tới chuyện truyền đạm trên xe máy 
Sáng sớm thị trấn Hồng Nguyên khá vắng vẻ:

Với những cánh cửa sơn màu đỏ đặc trưng rất nổi bật:

Lác đác chỉ có người qua lại, lũ chó thì từ đâu chạy rông khá nhiều
Để ý tìm xem có chú chó nào giống chó ngao không nhưng chỉ thấy duy nhất tiếng tru của con chó này có vẻ giống. 
Và đặc biết cũng như nhiều nơi khác trên thảo nguyên, những hình ảnh biểu trưng cho tôn giáo luôn hiện hữu trên sườn núi:
Tôi tìm hiểu thì được biết rằng sắc màu những lá cờ là những biểu tượng, chúng đại diện cho Nước, Lửa, Đất và Khí.

Không chỉ là những lá cờ kết lại thành hình tháp, có những công trình stupa (tháp) được xây rất đẹp:

Đường vào một stupa


Toàn cảnh
Nhưng có lẽ thú vị nhất là một nghi lễ tôn giáo rất đặc biệt. Người ta mời 2 người phụ nữ mặc trang phục dân tộc (có vẻ như là pháp sư) khấn vái ở chân núi. Rồi họ đốt pháo để đi lên đỉnh núi, nơi có một công trình tháp nho nhỏ như ảnh đầu tiên ở post này. Vừa đi họ vừa hô Sha la Shô lô rồi tung lên trời những tờ giấy gần giống như vàng mã với vẻ mặt cực kỳ vui vẻ và phấn khích. Mặc dù không hiểu lắm nhưng tôi cũng thử xin họ ít tờ giấy này và cũng vừa hô Sha la Shô lô vừa tung lên trời. Họ thấy tôi như vậy thì cũng rộ lên cười rất vui vẻ, thậm chí còn đòi chụp ảnh chung với tôi.  Có lẽ là kỷ niệm vui vẻ và đáng nhớ nhất của cả chuyến đi của tôi. Bạn nào rành về nghi lễ này mách thêm cho tôi nhé


Sha la Shô lô
Theo tôi hiểu thì rất có thể đó là nghi lễ cầu khấn cho nguơì thân đã mất của họ. Hình thức tung các mảnh giấy nhỏ lên trời này là bắt chước kiểu cúng mộ của người Hán (trước kia người Tạng không có giấy mỏng để mà tung, họ dùng giấy da để chép kinh). Ở Tứ Cô Nương tôi cũng nghe tiếng pháo trên núi, trèo lên thì đã xong lễ và người đi mất, nhưng còn lại là mấy nấm mộ, và vẫn còn cả đồ cúng có rượu thịt, xung quanh cũng ngập những tờ giấy màu cũng cắm các lá cờ cao thế này
ghi lễ mà mọi người đã được chứng kiến là một tập quán tôn giáo có từ lâu đời của người Tây Tạng. Người Tạng tin rằng lợi lạc của việc lên những nơi thật cao và tung đi càng nhiều lungta càng tốt là rất nhiều, ví dụ như giải bùa yểm, hết ác mộng, có sức khoẻ, gặp may mắn, trường thọ, làm thanh sạch thân- khẩu- ý... Trước khi làm nghi lễ này, vào buổi sáng người ta thường phải đốt lửa (pháo) tạo khói để mời các vị thần linh chứng giám. Khi lungta được bay trong gió, những lời nguyện cầu, ước vọng tốt đẹp sẽ theo gió lan toả trong không gian đến với tất cả chúng sinh.

Tại hầu hết các khu vực có người Tạng sinh sống, rất nhiều loại lungta được chăng ở quanh các tu viện, các đỉnh núi, đèo cao, các bờ sông- những nơi rất nhiều gió...

Nếu mọi người đi sâu về phía Tây Tứ Xuyên sang Kangding, Tagong, Dege hay Dalagong hoặc di chuyển sang Nangchen, Yushu của tỉnh Thanh Hải sẽ thấy rất nhiều cách thức bố trí lungta khác nhau.

- Tagong- (Ảnh Vịt Bầu)
- Dege- (Ảnh Vịt Bầu)
- Kangding- (Ảnh Vịt Bầu)
Tuy nhiên ở những nơi người Tạng sinh sống mà em đã đi qua, kể cả TAR, chưa nơi nào có nhiều cờ phướn- lungta dạng mạng nhện như em đã nhìn thấy ở khu vực này- Đền thờ công chúa Văn Thành- vợ của vua Tùng Tán Cán Bố được người Tạng xây và thờ tại Ngọc Thụ, tỉnh Thanh Hải. Chỉ tiếc là ống kính không đủ rộng để lấy hết toàn cảnh, hic...



Thêm 1 kiểu bố trí của cờ phướn ở khu vực Kham
- Ảnh Vịt Bầu-
Một vài kinh nghiệm đi Cửu Trại Câu (Jiu Zhai Gou) khi đi du lich Trung Quoc:

1. Thời gian: Theo người dân CTC nói thì tuần lễ đẹp nhất ở CTC là vào 15/10 (+/- 1 tuần). Chú ý đặc biệt là không nên đi CTC vào thời gian từ 1-10/10 vì trùng thời gian với lễ quốc khánh của TQ, đông khỏi nói. Ngoài ra nếu mình được chọn lịch trình thì mình sẽ căn làm sao để vào CTC lúc giữa tuần. Khi đó bạn sẽ hạn chế được tình trạng một mình chống lại cả tỷ dân tàu.  Thông tin cập nhật (thời tiết, lá, ...) về CTC nên tham khảo ở: http://www.weibo.com/jiuzhaigou Tiếc cái là trang này chỉ có tiếng tàu.

2. Hostel: Giá niêm yết thì rất đắt. Bạn nên căn lịch trình rồi book trước là tốt nhất, trong trường hợp không book trước được thì chịu khó chạy vào sát cổng CTC rồi đi tìm các hosel xung quanh Youth Hostel. Ngoài ra nếu bạn có một lái xe người TQ tốt thì nhờ thuê hostel sẽ có giá rẻ hơn giá bạn tự đi mặc cả. Đợt vừa rồi bọn mình tự book là 270-300 tệ/ phòng 3 người.

Ngoài ra, bạn nên trải nghiệm ngủ ở làng Tạng (tên là Shuzhang Village) bên trong CTC. Điều cần làm là bạn phải vào trong làng Tạng trước 5h chiều (nếu không sẽ bị dồn ra khỏi CTC), hỏi dân bán hàng ở đó người ta sẽ chỉ chỗ cho bạn. Giá cả dễ chịu hơn nhiều so với giá thuê hostel ngoài CTC, ngoài ra bạn còn tiết kiệm được tiền vé vào cửa cho ngày hôm sau. Đồ ăn rất dễ ăn, phòng, giường nệm rất sạch sẽ và dễ chịu. Điều đáng phàn nàn duy nhất là sáng hôm sau bạn đi ra ngoài làng nếu không may mắn sẽ bị bảo vệ bắt. Khi ấy bạn xì ra 90 tệ/ người thì sẽ nhận được 1 vé phạt và ... đi tiếp vô tư. Mẹo ở đây là bạn hãy đợi đến 8h-8h30 hãy ra ngoài và đi đường cổng chính của làng chứ nếu đi đường bên cạnh và chờ xe buýt ở đầu đường đấy thì đúng là lạy ông tôi ở bụi này. 

3. Vé: Vào dịp cuối tháng 10/2012 thì CTC mở cửa lúc 7h sáng thay vì 6h như thông tin trên mạng. Có thể nguyên nhân là do 7h trời mới sáng. Cũng như ở Hoàng Long hay Tứ Cô Nương, ở đây thẻ SV quốc tế được giảm giá 100 tệ. Bạn chỉ phải mất 200 tệ/người/ngày bao gồm vé người + vé xe buýt. Trước khi đi có người mách tôi không cần mua vé xe buýt (tiết kiệm được 90 tệ/người) nhưng vì không biết tiếng nên khi tôi đòi trả lại vé xe buýt thì người bán vé không chịu.  Có thể nói lý do là tao chụp ảnh nên thích đi bộ chứ không đi xe. Nói thêm là vào bên trong CTC bạn đi xe buýt thoải mái, xe chạy liên tục bạn chỉ cần ra đúng bên rồi nhảy lên xe đi vô tư không ai kiểm tra vé cả. Bạn cần hỏi gì thì cứ hỏi em hướng dẫn viên trên xe buýt, thường là em này nói tiếng Anh được. Ngoài ra nếu bạn đi CTC sau 15/11 thì giá vé sẽ chỉ còn 80 ... 100 tệ cho hai ngày. Giá hostel cũng giảm mạnh tương tự.

4. Xe buýt: Vé xe buýt 90 tệ/người/ngày cho phép bạn đi xe buýt thoải mái tới bất cứ điểm đừng nào trong CTC. Trong trường hợp bạn không có vé xe buýt thì cũng đừng lo vì không ai kiểm tra vé của bạn cả. Đường trong CTC có hình chữ Y, dài hàng chục cây số. Xe buýt chạy liên tục từ cổng cho đến điểm cuối của cả 2 nhánh đường chữ Y. Tuy nhiên do đường hẹp nên điểm dừng của xe đi vào và xe đi ra chênh nhau có khi 5-7km. Như vậy có nghĩa rằng nhiều khi bạn phải đi bộ để tìm bến phù hợp hoặc lười như mình thì nhảy lên xe buýt đi cho đến khi thấy bến cuối cùng (Primeval Forest) rồi lộn lại.  Thường thì tuyến xe chạy nhiều nhất của xe buýt là từ cổng vào rồi đi về nhánh bên phải. Xe chạy vào bến cuối (Primeval Forest) ra trả khách ở giữa chữ Y (tên là Nuorilang) rồi mới đón khách chạy tiếp đi nhánh bên trái.

5. Các điểm cần đến: Nếu không đủ thời gian chỉ muốn đi các điểm chính thì các bạn nên đi các điểm sau (theo thứ tự): Mirror Lake, Primeval Forest, Panda Lake Waterfall, Five-flower Lake, Nuorilang Waterfall (thác quay phim Tây Du Ký), Shuzheng Fall, Long Lake. Bạn có thể đi tất cả các điểm này trong vòng 1 ngày và có cả đống ảnh khiến bạn bè ghen tị. 

6. Đồ ăn: Nói chung khi đi du lich trung quoc nếu bạn kén ăn hoặc muốn ăn ngon một chút thì bạn nên mang chanh, muối tiêu, đường; đặc biệt là ruốc và mì ăn liền. Chú ý rằng bạn phải để gói ruốc lẫn vào quần áo để tránh chuyện bị hải quan Trung Quoc bắt bỏ lại khi nhập cảnh. Luôn luôn nhớ rằng khi vào bất cứ hàng quán nào phải hỏi giá (và mặc cả) trước khi ăn một thứ gì. Hãy học tập kinh nghiệm của bạn theApril nói với nhân viên quán rằng: "mấy dẩu pha cheo" (không ăn hạt tiêu) vì nó có vị rất khó chịu. Ở trong CTC nếu muốn tranh thủ thời gian hoặc muốn ăn trưa giữa khung cảnh đẹp thì bạn phải mang theo đồ ăn. Còn không thì bạn bắt xe buýt lộn lại điểm giữa của chữ Y (tên là Nuorilang) có trung tâm dịch vụ bán đồ ăn, uống. Đồ dễ ăn nhất và khá ngon có thể mua ở bất cứ đâu là lon cháo ăn liền (bát bảo, đậu đỏ, ngũ cốc, ...) giống hệt như lon bán trong các siêu thị ở VN.

7. Mua hàng: Đồ lưu niệm có bán nhiều ở các làng Tạng (Shuzeng village or Zechawazhai Village). Nhiều nhất là đồ chế tác từ sừng bò Yak như lược, vòng, ... hay áo, mũ gấu trúc. Bạn nên mặc cả từ 1/3 giá so người bán hàng phát giá trở lên. Ví dụ như 1 cái khăn người ta phát giá 80 tệ nhưng mấy bạn nữ đoàn mình mua có 30 tệ.  Mua hàng ở bên trong CTC thì rẻ hơn các hàng quán bên ngoài CTC.

8. Chụp ảnh: Nói chung bạn phải chuẩn bị tinh thần cạnh tranh với cả đống tay máy từ chuyên nghiệp tới nghiệp dư. Thường là bạn phải mất thời gian khá lâu để có khoảng trống nhưng lại phải nhanh tay nhanh chân chụp ngay lập tức nếu không muốn bị huých hay người chen vào ngay trước ống kính. Trong trường hợp muốn phơi thác hay dòng suối thì còn mất thời gian hơn vì phải đợi sàn gỗ (của đường đi) nơi đặt chân máy bớt rung để chụp. Không những thế nếu bạn phát hiện ra cái gì hay ho để chụp thì khi chụp xong quay lại bạn sẽ thấy cả đống tay máy lăm le nhào vào chỗ mình đứng để bắt chước chụp.  Đặc biệt bạn nên mang theo CPL filter để chụp mặt nước hồ trong suốt cực đẹp.

chitto
Phuot.vn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét