Thứ Sáu, 4 tháng 1, 2013

Kể lại câu chuyện Du lịch Hàn Quốc cuối Thu (phần 6: Ngày 5: Jeju du ký)

Cảng Seogwipo sớm mai
Sự thật thì... tôi đã cực kỳ lo lắng khi kéo va li ra khỏi sân bay Jeju tối hôm trước.

Tính tôi vốn lo xa. Trước khi đi, ở nhà tôi đã tìm hiểu rất kỹ về phương tiện di chuyển khi đi du lich Han Quoc. Seoul thì ngon lành rồi, bản đồ subway to nhỏ đủ cả; muôn kiểu bản đồ lấy từ sân bay hoặc ở "Chuối" cũng đều đính kèm Subway-map -> cứ thế mà đi thôi. Cơ mà Jeju thì không đơn giản như vậy.

Hệ thống bus trên đảo có nguyên một website, về lý thuyết sẽ show lịch trình, vẽ đường đi chi tiết của từng chuyến xe trên bản đồ... nhưng không hiểu sao các loại máy móc mà tôi có thể huy động được chỉ có duy nhất một câu trả lời là... loading (kể cả để qua đêm cũng chả khá hơn)...T_T

Bảng lịch trình thì ngoài số 600, chỉ có thông tin về bus đi từ Jeju-si mà mình thì có ở đấy đâu.

Biết có bus mà ứ hiểu cụ tỉ là phải đi cái nào (hay là tại trình hỏi Gúc-gồ ca ca chưa đủ độ) nên tôi lên lịch trình theo phán đoán về tuyến xe và hướng đường cao tốc trên google map.

Quyết định là đến sân bay Jeju sẽ lấy bản đồ chi tiết của đảo và tuyến bus, tôi cũng lên phương án dự phòng là thuê scooter và chạy theo theo google map (bạn Ipad được bê theo cũng chỉ vì thế thôi). Tiền thuê xe và Egg (cho wireless) đã được cất riêng một túi.

Xuống sân bay, tôi lao ngay đến Tourist information -> Thất vọng tràn trề. Thông tin chả khác gì trên mạng và bản đồ lấy ở đây cực kỳ sơ sài. Ôm tâm trạng thấp thỏm leo lên 600 (bạn bus duy nhất đến giờ này "có quen biết"), tôi lại tiếp tục hy vọng ông chủ khách điếm "Pháp nhỏ" sẽ giúp được mình.

... đáp lại tâm trạng chờ mong của tôi là "mày chờ đến mai quầy Tourist Info ở cạnh Cheonjiyeon Falls mở cửa thì sang mà hỏi" :(

Haiz, ngủ đã, mai đi hỏi tiếp vậy.

Vậy là sáng đầu tiên ở Jeju, chúng tôi ra đường rất sớm vì... chả biết đi đâu, nhầm, chả biết đi đến chỗ định tới như thế nào.

Lịch trình cho hôm nay là: Cheonjiyeon Falls (Seogwipo-si, cổng sau cách Little France chưa đầy 10p đi bộ thả dáng) -> Jungmun: Cheonjeyeon Falls (có Teddy bear Museum mà không dám đi, sợ quá tuổi) -> Sanbangsan (Olle 10 quay về) hoặc Hallim park (đầy tham vọng vì Hallim cách đấy phải trăm cây chứ chả chơi). O'sulloc tea Plantation (vườn trà) sẽ phải bỏ qua nếu không thuê xe máy vì không bus nào đi đường ấy.

Phải nói thêm, Jungmun là một khu cực kỳ nổi tiếng ở Jeju, là nơi tập trung các khách sạn, resort 5-6 sao nổi tiếng, đèn màu lung linh mỗi tối (lung linh và cực đẹp đến nỗi nàng bạn tôi quyết định bổ sung mục "chụp ảnh k/sạn lên đèn ở Jungmun" sau khi được 600 cho đi dạo một vòng qua vào tối hôm trước).

Biết chắc bus 600 sẽ đến Jungmun nhưng từ đây xe sẽ rẽ đi Jeju-si, không đi ven biển nữa nên tôi nhất quyết hỏi cho bằng được bus bờ biển (chạy theo Road 1112 hay còn gọi là Road 12) để đi chơi cho dễ (và rẻ hơn nữa).

Ra khỏi k/sạn, "trang bị" 2 gói cơm nắm tam giác và một chai nước từ 7Eleven bên kia đường, chúng tôi thẳng tiến đến... cổng sau Cheonjiyeon Falls.

Băng ngang một con đường, rẽ qua con dốc nhỏ, cảng Seowipo đã hiện ra bình yên trong nắng sớm.
Sản phẩm từ G12 của nàng kia

9 giờ quầy thông tin mới mở cửa nên chúng tôi thong thả đi xem thác trước.

Cheonjiyeon Falls được xem là một trong ba thác nước to và đẹp nhất đảo Jeju (hai cái còn lại là Cheonjeyeon và Jeongbang, cơ mà xem ảnh thì tôi thấy cái này đẹp nhất).

Xem ảnh thì thấy cũng thường thôi phải không? Haiz, sự thực là cái thác đúng là thường thôi. Được mỗi cái nước trong, nhiều cá và khung cảnh xung quanh thanh bình chứ nhân vật chính là cái thác thì ứ đẹp bằng nhiều thác nước nhà mình.

À, kinh nghiệm là nếu bạn đến Cheonjiyeon trước 9g và vào từ cổng sau thì đừng mất công bỏ 4.000won/một mạng ra mua vé làm gì cho tốn kém. Cứ men theo lôi đi có treo cờ olle mà vào, chả có ai soát vé đâu. Bà con Jeju cũng đi tập thể dục vui vẻ trong khuôn viên thác mà chẳng ai bị hỏi han gì cả.
"Nhan sắc" của bạn Cheonjiyeon khiến chúng tôi quyết định bỏ qua luôn hai bạn thác còn lại. Không đi thác, vậy đi đâu bây giờ .... Hallim thôi, Hallim cho sớm sủa rồi ngược về Sanbangsan là tiện nhất.

Chờ mãi mới đến 9g, chúng tôi lại một lần nữa thất vọng vì bạn hướng dẫn nói kiểu gì cũng phải đi bus qua Jungmun rồi mới đi Hallim được -> bạn khuyên cứ 600 mà đến Jungmun.

Um... hay là ghé qua Yakcheonsa (Yakcheon Temple) cái nhỉ, gần hơn Jungmun mà

Bus 600
. Câu trả lời y như vẫn.

Nâu nâu nâu, mình sẽ tìm bus khác hay cách khác ở chỗ khác vậy.

Hai đứa kéo nhau về k/sạn, gửi lại lễ tân 2 cái áo phao (đến giờ vẫn ko chắc làm vậy là đúng hay sai...lý do, sẽ kể sau). Quyết định thử nhờ bạn lễ tân hỏi chỗ thuê xe máy.

Có đấy. Cơ mà Yakcheonsa thì cứ 600 thôi.

:(

Hay là mày lên Local bus terminal cách đây hai dãy phố (~500m) mà đi bus Road 12

:) Đấy, cứ chỉ ngay từ đầu thế có phải vui không.

La...la...la... Local bus terminal đây rồi. Nhiều xe lắm...cơ mà cửa bán vé bé xíu chỉ có duy nhất một bác trai già đang ngồi... và bác không hề nói tiếng Anh.

Quay qua quay lại mãi ko biết làm sao để bác hiểu mình muốn đi đâu. Các bạn xung quanh chả ai nói tý tẹo ngôn ngữ chung nào ngoài *lắc đầu* cả. Đang muốn khóc thì bác trai lôi uỵch cái bản đồ tiếng Hàn ra. Mình săm soi một hồi cũng chỉ được đúng chỗ cần tới. Nộp 1.000won mỗi tên, hai đứa tôi vui vẻ cầm vé lên xe ngồi chờ chuyển bánh.

Đường cao tốc ở đảo Jeju đẹp như... đại lộ Thăng Long nhà ta. Trời xanh mấy trắng, gió thổi mát rượi. Chạy tầm hơn 10 phút thì... uỵch, hai đứa bị bác tài vửt xuống. Chỉ tay qua bên kia đường, bác "bi bô" Yakcheonsa rồi cho chúng tôi hít khói.
Này thì đường trên đảo này
Hai đứa lang tháng rẽ vào lối nhỏ theo biển hướng dẫn... hơn cây nữa nhá, tha hồ mà đi. Hai bên đường là vườn quýt trĩu quả.

Mới được chục bước chân trên lối nhỏ, đang ngóc mỏ vừa đi vừa ngắm quýt thì một em ô tô con đi tới. Tôi lao ngay ra vẫy. Trên xe là một đôi bạn trẻ người Hàn đang đi trăng mật. Hơi vô duyên... cơ mà...mình có thể đi nhờ đến Yakcheonsa được không?

Cùng đường. Okie. Lên.

Bạn vợ lái xe không quen, thỉnh thoảng ủi vào bụi làm hai đứa bám càng cũng hơi hoảng.

Sau hai lần bạn chồng thò cổ ra hỏi đường thì cũng đến nơi rồi. (Đau đớn nhất là thấy bus-stop của bạn 600 ở ngay trước cổng chùa - mà hôm qua lúc đi về ngủ gật nên ko biết >"<).

Thank you. BB. Thật tình là chúng tôi rất muốn nói "lát mày có thể cho bọn tao nhờ ra ngoài kia không" cơ mà... thôi, tha cho vợ chồng người ta.

Tập trung ngắm cảnh đã.

Mặc dù Yakcheonsa là một ngôi chùa mới (xây dựng từ những năm 1990) nhưng vẫn là một điểm nên ghé thăm ở Jeju. Chùa được xây theo lối kiến trúc của thời Joseon, là ngôi chùa lớn thứ nhì trên đảo Jeju với gian chính điện được coi là lớn nhất châu Á (???) - thấy thông tin của các bạn Hàn đều quảng cáo thế mà không biết có thật không. Dù sao thì chính điện đúng là rất to rộng và bài trí đẹp. Ngôi chùa cũng có dịch vụ temple-stay rất đáng chú ý.
Yacheonsa
Thôi thì... lại đi Jungmun với bạn 600 vậy.

Ra đến bãi đậu xe, chúng tôi lại gặp đôi bồ câu ban nãy đang ríu tít mua quà lưu niệm. Chào và cảm ơn hai bạn lần nữa mà lòng đau như cắt, hai đứa quay đi thì bắt gặp một con xe (rõ ràng là hàng thuê sân bay) lao vào như gió lốc.

Két một cái... một bạn nam trẻ trung từ trên xe bước xuống lỉnh kỉnh theo "súng ống" hoành tráng.

Đấy, lần sau có đi nhờ phải nhờ người như thế. Bọn tôi lầm bầm, thất thểu ra bus-stop trước cổng ngồi chờ 600 mà không biết rằng... Duyên phận thực sự là một chữ rất kỳ diệu... rất, rất kỳ diệu
Cần phải nói rõ trước là... theo kinh nghiệm của các bạn khoai tây chia sẻ thì việc bắt xe đi nhờ ở Jeju là hết sức bình thường, thông thường và không có gì bất thường. Người dân Jeju rất thân thiện và các bạn Hàn từ nơi khác đến đây cũng rất sẵn lòng cho bạn đi nhờ. Jeju cũng là nơi nổi tiếng an toàn ở Hàn nên hai cô nàng vốn theo đuổi phương châm sống "an toàn là bạn, tai nạn là thù" như chúng tôi mới nghĩ đến chuyện bắt xe đi nhờ ở đây.

Lại nói sau khi ra cổng Yakcheonsa. Ngồi chờ bus 600 (~15 phút mới có một chuyến), chúng tôi quyết định bỏ hai nắm cơm tam giác mua ban sáng ra ăn. Cũng đã hơn 11g trưa rồi mà. Trời nắng chói chang mà thỉnh thoảng vẫn kéo mây tối sầm. Thật là đỏng đảnh.

Đang vừa ăn vừa bình luận về chất lượng nắm cơm thì bạn "gió cuốn" khi nãy từ Yakcheonsa phi ra... Haiz, định mệnh, cái này phải nói là định mệnh.

Như lời nàng bạn tôi tả thì bạn nó, tức là tôi đây, một tay cầm nguyên nắm cơm đang đưa lên cắn dở, chân đã lao ra đường và tay kia vẫy lia vẫy lịa.

Kéttttttttttttt.... Dù có vẻ rất vội, thanh niên kia vẫn dừng xe lại. Chờ chàng kéo cửa kính xuống, tôi thỏ thẻ đề nghị được đi nhờ đến Teddy bear Museum. Định đến Jungmun cơ mà khu ấy cũng khá rộng nên thôi, cứ Teddy bear cho lành, vừa gần KTO chi nhánh Jeju (tối qua đi bus 600 qua đã kịp liếc thấy), vừa ra vẻ xì-tin cu-te (em yêu gấu bông cơ mà).

Lúc chúng tôi lót tót leo lên băng ghế sau xe chàng cũng là lúc 600 vụt qua. Đúng là định mệnh. Khổ thân chàng, chắc sáng nay bước chân ra cửa không xem ngày nên mới đen đủi va phải hai đối tượng này.

Yên vị trên xe là tôi bắt đầu "giao lưu" vui vẻ. Chàng Hàn xẻng cũng rất cởi mở, chuyện trò hớn hở (dù Ko-lish của chàng cũng không tốt lắm). Chỗ nào quá bất đồng ngôn ngữ thì chàng lôi điện thoại ra, kéo phần mềm chuyển ngữ ra dùng. Dù câu thoại kiểu google trans cơ mà cũng đủ để chúng tôi hiểu nhau.

Sau 3 phút thì chàng đã biết hai chúng tôi từ VN tới, hôm nay là ngày đầu ở Jeju, sau khi đi Teddy bear sẽ muốn tới Hallim park và lịch trình rấtflexible, nhấn mạnh là lịch trình very very flexible.

Hallim xa lắm, tao chỉ cho chúng mày đi nhờ được đến Teddy thôi

Đến đoạn này thì hai đứa tôi cũng kịp thu đủ thông tin là chàng 26 tuổi, là photographer chuyên nghiệp từ Busan tới, chỉ ở Jeju một ngày và đang đi dọc bờ biển chụp ảnh cho bộ ảnh quảng cáo tour Jeju của một công ty... À há, đi chụp ảnh nhá.... Tôi lập tức lộ đuôi sói...

Không Teddy, không Hallim cũng được. Mày cho hai đứa tao đi theo với được không? Bọn tao cũng muốn đi vòng quanh ngắm cảnh chụp ảnh thôi mà. Cam đoan không làm phiền, cam đoan cam đoan.

Thằng bé hơi khựng lại. Đến đoạn tôi quả quyết "Bọn tao đi đâu cũng được, miễn là đẹp" thì nó hoảng quá... Teddy bear rồi im luôn.

Haiz... buồn thế. Cơ mà thôi, không nên được voi đòi tiên.

Khi xe xịch tới cửa Teddy thì chúng tôi vui vẻ tặng cho chàng hai cái kẹo gừng from VN (không phải ki đâu mà trong túi móc mãi cũng chỉ còn hai cái kẹo là đồ cho/biếu/tặng được). Chàng cũng đáp lễ bằng hai hộp nước dứa và bye bye.

Hai đứa vừa xuống xe vừa lẩm bẩm "Có nên vào đây không nhỉ" thì thấy chàng đuổi theo vẫy rối rít. Ra là muốn được chụp chung một cái ảnh. Ừ thì chụp. Đúng thật là... gái Hàn tự nhiên không được nét lắm nên hai gái VN phường phường bỗng trở nên "so beautiful".

Tách tách mấy cái xong thì chàng lên xe. Hai đứa tôi dòm cửa Teddy bear museum... băn khoăn ghê gớm. vào hay không vào?!?!

Thôi, già rồi, chả vào đấy đâu.

Ừ, tao cũng quá tuổi thích gấu bông.

Mà vé những 8.000won một đứa nữa chứ. Đắt ghê.

Ừ, đắt thế.

Thế thì lượn thôi. Đi KTO hỏi đường rồi Hallim park.

Ừ, KTO, Hallim. Cơ mà xe thằng kia vẫn dừng ở đấy chưa có chạy. Mình không vào lại quay ngược ra có ngại không?

... Nó đậu lâu thế ai mà chờ được. Thôi kệ đi. 


Vậy là sau chưa đầy 5 phút lởn vởn chụp choẹt trước cửa Teddy thì chúng tôi nhẹ nhành lướt qua đuôi xe chàng hướng về KTO - Jeju
Teddy Bear Museum (Jungmun complex)
KTO Jeju chỉ cách cửa Teddy Bear một đoạn phố và quả thật rất đáng yêu. Ngoài sân vườn xinh đẹp, nhân viên dịu dàng, bản đồ cực kỳ chi tiết và tiện dụng (hơn hẳn hàng sân bay; đặc biệt có "phụ đề tên địa danh" tiếng Hàn cho version tiếng Anh nên rất dễ hỏi đường), KTO còn nằm ngay cạnh Road 12 và theo cô hướng dẫn thì chỉ cần ra cửa là thấy bus-stop. Mừng quá.

Ớ, cơ mà chỗ này có những hai cái bus-stop cơ. Bên này hay bên kia đường đây??? Nói thật, ở Jeju tôi định hướng toàn bằng... biển mà chỗ này thì phải hai cây nữa mới thấy biển cơ. Thôi thì cứ đứng bên này đường đi.

Bus-stop Jeju rất mất nết. Ngoài cái tên bến bé xíu ra thì mọi chữ nghĩa dán xung quanh, trong ngoài cái bus-stop đều là "que và gậy xếp". Ai mà biết là bên nào đi hướng nào >"<

Đứng một hồi thì tôi phát hiện ra cái màn hình chạy chữ trên đầu và... tá hỏa. Sao lại thấy toàn "Seogwipo" thế kia? Đúng lúc chuyến xe bên kia đường lướt qua, bỏ lại một nhóm học sinh. Tôi túm ngay lấy một cô bé. Em không biết tiếng Anh nhưng Hallim quá nổi tiếng, đủ để cho em gật đầu và chỉ cho tôi chuyến xe vừa chạy mất.

Vậy là hai đứa đứng nhầm bên. Sang đường. Chờ tiếp. Cứ chờ đi, chuyến kế phải tầm nửa tiếng nữa cơ. Hai đứa đang định lôi nắm cơm ra ăn tiếp (vừa nãy túm được chàng kia nên cất vội, đã kịp ăn hết đâu).

Kết thúc nắm cơm cũng là lúc một chiếc xe con dừng xịch trước bến xe bus. Chàng Busan cầm lái ngao ngán thở dài...Lên xe đi, nào thì Hallim.

:D Đã nói là "duyên phận" cực kỳ kỳ diệu mà (mà cái chàng này cũng "đen" thật cơ :P )

À, quên. Hai nắm cơm có giá 1.000 - 1.200won (vỏ xanh nhân cá hồi, vỏ đỏ nhân kim chi), rất ngon :D

Vậy là chàng Busan quyết định cắt chéo đường, bỏ qua một cơ số bờ biển (và Sanbangsan) để đưa chúng tôi đi Hallim. Dọc đường, hai đứa cực kỳ áy náy, cứ luôn miệng bảo chàng khỏi đi, thả xuống Sanbangsan là được rồi.Hallim Hallim Hallim. Tao đã bảo là đưa chúng mày đi Hallim rồi cơ mà.

Xe lướt vù vù trên đường cao tốc, ngang qua những vườn quýt chín trĩu quả và oreum - đỉnh núi lửa - bạt ngàn lau.

Đang phóng vù vù thì chàng hỏi "Chúng mày có ngại ghé qua chỗ này với tao không?"

Lắc đầu "Không sao, mày đi chỗ nào đẹp thì cứ cho tao theo"

Gật gật.

Xe rời khỏi đường cao tốc, chạy băng băng trên những con đường nhỏ, hai bên đường là bông lau dạt mình theo gió. Chàng Busan bỗng ra hiệu cho cô bạn tôi (ngồi bên phải) hạ cửa kinh xe xuống và đưa tay ra ngoài. Chàng rà xe chạy chầm chậm sát lề đường. Hàng lau nhẹ nhàng ngả theo chiều gió, lướt qua từng ngón tay nàng :)
Đã quá trưa. Trời Jeju hôm nay rất nhiều mây.

Đang đi bỗng có nắng hửng. Bạn Busan dừng xe, gọi hai chúng tôi xuống... đứng cạnh hàng lau để bạn chụp ảnh cho. *mắt sáng từng bừng* Xuống liền.


Vòng vèo một chặp nữa thì... Chúng tôi thấy mình đứng giữa đồng cỏ xanh mướt của một trang trại ngựa.

Gosumokma - The first in Top 10 Jeju scenes là đây


Tham khảo thêm thông tin về Top 10 ở http://english.jeju.go.kr/index.php/...ons/top-scense
Nàng bạn tôi đã rất khéo léo dụ được lũ ngựa đến gần. Anh bạn Busan và tôi tha hồ "bắn tỉa". "Sự kiện" này xem ra cũng ngoài dự kiến và có vẻ đã thu hoạch được khá khá nên bạn Busan tỏ ra bất ngờ và vui vẻ hơn hẳn. Tặng thêm hai cái bánh xốp giòn hàng châu Âu xách tay từ VN thì bạn đã có vẻ không còn thấy đen đủi nữa và tiếp tục hồ hởi nói chuyện và chụp ảnh liên tục cho hai chúng tôi :D (Dễ dụ thế cơ chứ).

Trên đường quay ra, thấy hai đứa giương máy gí ra cửa sổ xe, bạn lại canh chỗ, dừng lại cho hai đứa xuống tác nghiệp và ... làm mẫu.
Khung cảnh trên đường

Bạn có thấy những cục tròn trắng trắng trên ruộng kia không? Cỏ khô cho ngựa sau khi thu hoạch được bọc kín để dành cho mùa đông đấy.
Rời khỏi Gosumokma aka những đồng cỏ xanh mướt, chúng tôi quay trở lại đường cao tốc. Hai bên đường vẫn là những vườn quýt, oreum lau phủ kín, còn có những ruộng củ cải xanh um (sau khi thu hoạch sẽ được gieo cải mới, tạo nên khung cảnh lớp lớp ruộng hoa cải vàng rực khi xuân về của Jeju) và thỉnh thoảng xuất hiện một vài abc museum gì đó nữa (cũng khá thú vị, cơ mà xa xôi heo hút thế chắc chả ai ghé đâu).

Bạn trai Busan thông báo với chúng tôi điểm đến kế tiếp sẽ là một trường tiểu học ... art school, art school. Xin đừng hiểu lầm, đây không phải là trường mỹ thuật mà ý bạn là... bản thân ngôi trường là một bức tranh.


Hãy tưởng tượng khi xuân về, thảm cỏ úa kia sẽ đổi một màu xanh mướt.... aaaaaaa, hè đến mà nằm lăn ra bãi cỏ xanh đó thì...chẹp chẹp (ở đây chắc chắn yên tâm ko sợ đụng... phân ngựa đâu nhỉ :P )

Bạn Busan sau khi "bắn tỉa" đúng trách nhiệm thì cũng bắt đầu tự sướng và đưa máy ảnh nhờ mấy em nhỏ chụp hình giùm. Nghiêng trái, quay phải, kim chi... bút bi một hồi. Đến lúc bye bye các em để ra xe thì bị một bé trai nhất quyết đuổi theo... Hoá ra là "súng xịn" của chàng vẫn còn đang được chú bé ôm giữ hộ kia kìa. Haiz, thật là "pờ-rồ" mà.


Tạm biệt ngôi trường và các em nhỏ dễ thương. Chúng tôi thật may mắn khi được đến nơi này. Cảm on bạn Busan rất nhiều :)

Rời khỏi trường tiểu học... rất tiếc là tôi không nghe rõ tên ngôi trường và đã không hỏi kỹ bạn Busan nên... chẳng biết ngôi trường "tươi tắn" này tên là gì nữa. Gúc-gồ ca ca cũng chịu và trên ảnh chụp cổng vào, tôi chỉ có thể đọc được địa chỉ "195 .... -ro" (ngất, bó toàn thân). Sorry cả nhà, không chỉ được đường cụ thể để tới đây.

Nói chung thì... chúng tôi đã tới rất gần... Hallim park 

Nói riêng thì... chúng tôi thấy không đi Hallim cũng chả sao 

Thế là bạn Busan quyết định cho cả ba ra biển.

Cách Hallim hơn trăm mét là bãi biển Hyeopjea nổi tiếng - một trong những bãi biển đẹp nhất Jeju với nước biển màu xanh ngọc trong vắt, cát trắng mịn, những dải đá núi lửa đen sẫm, những mảng rong rêu xanh mướt, từng bầy hải âu béo mập và... Biyang-do (-do trong tiếng Hàn nghĩa làđảo) cách đấy đúng một cây số.

Tầm 2 rưỡi chiều cuối thu, Hyeopjea tuyệt nhiên không còn bóng những hàng dù cây sặc sỡ lúc hè về. Trời âm u, bãi biển vắng với gió thổi muốn bay người và... lạnh khủng khiếp.

Sự khác biệt giữa G12 và DSC-WX100

Đá, gió, nước chính là những "đặc sản" của Jeju. Hyeope-jea thực sự cho chúng tôi hiểu thế nào là đặc sản. Tay giữ chặt mũ... giữ chặt nhau luôn ấy chứ, nếu không dám bay xuống nước lắm. Lạnh tê tái, thành ra đâm nhớ thương hai bạn áo phao lỡ gửi lại khách điếm từ sáng ghê cơ.

Gió thổi vù vù, thỉnh thoảng lại bốc cát lên xoay tít... ném đầy lên người, lên xe. Thấy biển đẹp quá cứ muốn lao ra ngoài chụp ảnh... mà lao ra rồi thì chỉ muốn quay lại xe cho ấm áp (đây là phát biểu của hai đứa say xe ấy).
Á... mưa nữa kìa. Lạnh chết mất

Bạn Busan đi công việc nên có vẻ như ngoài mấy hộp nước dứa cũng ko mang đồ ăn gì.

Nếu không đi tour, quả tình trong hành trình dạo khắp Jeju không dễ tìm hàng ăn vừa túi tiền những du khách không lấy gì làm giàu có như chúng tôi. Biết thế nên hai đứa mới thủ sẵn kimpab từ Seowipo-si (giá cả hợp lý, dễ ăn, dễ mang), trong túi còn mang theo một túi bánh xốp giòn hàng châu Âu xách tay từ VN sang (...thì đã nói là tính tôi vốn lo xa mà. Thực ra là cả hai đứa vốn lo xa ấy nên còn mang cả xúc xích ăn liền mà mỳ tôm cơ nhưng hôm ấy quên mất xúc xích). Dằn bụng hai nắm gimbap tam giác rồi nên hai đứa tôi rất vui vẻ đi chơi. Gói bánh xốp được chia hết cho bạn Busan chống đói, lấy sức tiếp tục làm "hướng dẫn kiêm tài xế" bất đắc dĩ cho chúng tôi.

Sau khi thu thập đủ hình "công tác", bạn Busan thể hiện sức trẻ bằng... tinh thần tự sướng bất diệt và... đảm đương thêm chức phó nháy cho hai gái VN.
Quà từ bạn Busan - Ta hãy đi tìm, tên nhau, mình đã viết trên bờ cát

Bay lên nào, ta bay lên nào...
Nói thật, đây là lần đầu tiên bọn mình tạo dáng kiểu này (do "phó nháy" chỉ đạo) nên không được ngon lắm. Chúng mình sẽ nghiêm túc kiểm điểm sâu sắc, rút kinh nghiệm để lần sau làm "mẫu" xịn hơn
Thấy bộ dạng hai đứa tôi có vẻ sắp chết rét đến nơi (chắc thế) trong khi vẫn còn muốn thu thập thêm ảnh biển cho công việc (có lẽ thế) nên bạn Busan quyết định thả chúng tôi xuống Hallim park... cho ấm. Ấy, đừng lo, bạn chưa bỏ rơi chúng tôi ở đây đâu.

Thực ra, ý định ban đầu của chúng tôi đúng là muốn đi nhờ đến Hallim rồi từ đó tự bắt bus West-coast line quay về Seowipo-si. Cơ mà lo hai đứa ngu ngơ chúng tôi không biết xe nào mà bắt (thì tụi nó đã đứng ngơ ngáo chờ xe suốt mấy chục phút mình dạo khắp Jungmun còn gì - tiếng lòng bạn Busan) nên bạn ấy đã quyết định tha hai đứa tôi theo về Sân bay Jeju-si. Bạn sẽ trả xe tầm 7g để đón chuyến bay lúc 8g từ Jeju về Busan và có thể hoàn toàn yên tâm là hai chúng tôi sẽ biết đi bus 600 về "nhà". Kế hoạch hoàn hảo :)

Vậy nên khi thả chúng tôi xuống cửa Hallim, bạn Busan đã hẹn sẽ quay lại đón hai đứa sau một tiếng nữa, đưa số điện thoại và chốt vị trí cụ thể trước khi phóng đi.

Lúc này thì hai đứa cũng không còn máu me Hallim lắm nhưng lạnh quá rồi, đi theo bạn chả nhẽ lại ngồi trong xe ngắm biển nên... ukie, Hallim nào.

Hallim park là một trong những điểm đến "nhân tạo" nổi tiếng của Jeju, cách Jeju-si khoảng hơn 30km (đã nói là từ Seowipo-si đến được Hallim là xa lắm mà). Hallim cực kỳ hút khách du lich Han Quoc với khu vườn rộng gần 100.000 mét vuông, được chia thành nhiều khu nhỏ như Jeju Stone & Bonsai Garden, Daffodil Garden, Bird Garden, Palm Tree Road, Water Garden, Subtropical Botanic Garden, làng dân tộc Jae-Am,... và hấp dẫn nhất là hai hang động được tạo thành từ nham thạch núi lửa hàng nghìn năm trước - Hyeopjaegul và Ssangyonggul. Ngoài ra, Hallim còn có các hội hoa mùa xuân vào tháng Tư, hội hoa lan tháng Năm và hội hoa cúc từ cuối tháng 10 đến đầu tháng 11 hàng năm khá "hút khách".

Vé vào cửa 8.000 won môt mạng.

Đây là nơi chúng tôi gặp nhiều người nhất trong số những điểm đến của ngày hôm nay.

Hallim luôn có mặt trong các bảng xếp hạng những điểm đến hàng đầu ở Jeju nhưng ý kiến đánh giá của bà con trên mạng thì khá là trái chiều. Nói chung là kẻ khen người chê đủ cả.

Ban đầu, Hallim nằm trong mục "Có khả năng lựa chọn" trong danh mục các điểm đến tại Jeju-do của chúng tôi. Bạn được đẩy lên hạng mục chính của ngày hôm nay chẳng qua vì vấn đề di chuyển ban đầu khá nan giải nên tôi mới quyết ẩy tên bạn ra để dễ gây ấn tượng với thiên hạ thôi. Tuy nhiên, theo quan điểm cá nhân của tôi, Hallim có ưu điểm nổi bật nhất chính là là nơi "anh tài tụ hội" của muôn kiểu garden, village, bla bla bla ở Jeju. Bạn có đủ vườn đá, nhà tranh vách đất, cây cối vườn tược, hang đá núi lửa, vân vân và vân vân cho bà con ngắm mà không phải vất vả lang thang khắp đảo, tốn tiền thăm nào những Botanic garden, Stone garden, ... garden (nhiều lắm ấy) hay... Seongeup Folk Village, Manjangmul Lava Tube. Tất nhiên, khi chia nhỏ ra thì quy mô của từng "hợp phần" trực thuộc Hallim park không thể bằng những "cá thể độc lập" kia nhưng gộp chung lại thì... Hallim park, dù chưa thật xuất sắc vẫn đã có thể coi là một điểm đến khá "toàn năng" cho khách du lịch.

Nào, chỉ có một tiếng thôi trước khi "xe riêng" tới đón, chúng mình cùng dạo một vòng Hallim nhé.

Trong vườn có ba khu nhà kính trồng rất nhiều loại xương rồng và một số loài hoa nhiệt đới. Đang mùa đông nên hoa cỏ khá thưa vắng, chỉ có giàn hoa... giấy là vẫn nở tưng bừng.



Xuất xứ từ châu Đại dương - Kiwi (nghe nói Jeju có nhiều vườn kiwi tầm này đang vào mùa lắm, cơ mà lần này chúng tôi không có duyên "gặp gỡ" nên chưa test được xem Kiwi hàn xẻng có ngon hay không) 

Thêm "bằng chứng" về sự khác biệt giữa DSC-WX100 và G12.
Jeju stone & bonsai garden


Lava cave 

daugaunhoibo
PHUOT.VN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét